Chữ an - bến bờ bình yên giữa sóng gió nhân gian
Giữa cuộc đời đầy biến động, con người luôn kiếm tìm một nơi chốn bình yên, một điểm tựa cho tâm hồn. Nhưng "An" không phải là một nơi chốn bên ngoài, mà là một trạng thái của tâm, một sự vững vàng trước vô thường.

Giữa cuộc đời đầy biến động, con người luôn kiếm tìm một nơi chốn bình yên, một điểm tựa cho tâm hồn. Nhưng "An" không phải là một nơi chốn bên ngoài, mà là một trạng thái của tâm, một sự vững vàng trước vô thường.
Đức Phật dạy:
"Không có con đường nào dẫn đến bình an. Bình an chính là con đường."
Chữ An không phải là sự tĩnh lặng tuyệt đối hay một cuộc sống không có khó khăn. An là khi giữa muôn trùng sóng gió, lòng ta vẫn không lay động. An là khi đối diện với mất mát, ta không gục ngã, mà hiểu rằng mọi thứ đến rồi đi theo duyên phận. Người có an không phải là người không gặp khổ đau, mà là người không để khổ đau nhấn chìm mình.
Thiền sư Ajahn Chah từng nói:
"Đừng cố tìm sự an lạc bên ngoài, vì nó không có ở đó. Hãy quay về bên trong."
Khi ta không còn chạy theo những ham muốn vô tận, không còn chấp vào được-mất, hơn-thua, khi ấy, an lạc tự nhiên sinh khởi. Bình an không đến từ việc có nhiều hay ít, mà đến từ tâm biết đủ. Không đến từ việc trốn tránh khổ đau, mà đến từ sự chấp nhận và buông bỏ. Người an yên không phải là người có cuộc đời hoàn hảo, mà là người biết mỉm cười trước nghịch cảnh, biết thương nhưng không lụy, biết sống mà không sợ hãi. Khi tâm an, đời sẽ tự khắc an. Vì bão tố có thể quét qua đất trời, nhưng không thể chạm đến một tâm hồn vững chãi như ngọn núi xanh. BẠN CÓ ĐANG THỰC SỰ AN?