Chữ trí - ngọn đuốc soi sáng đường giác ngộ

Nếu chữ Tâm là suối nguồn từ bi, thì chữ Trí chính là đôi mắt sáng của người hành giả, giúp phân biệt đâu là chân lý, đâu là ảo vọng.

Chữ trí - ngọn đuốc soi sáng đường giác ngộ

Giữa biển đời mênh mông, chữ Trí như ngọn đuốc soi đường, giúp con người vượt qua vô minh và khổ đau.

Nếu chữ Tâm là suối nguồn từ bi, thì chữ Trí chính là đôi mắt sáng của người hành giả, giúp phân biệt đâu là chân lý, đâu là ảo vọng.

Đức Phật dạy:

"Có trí tuệ thì không còn si mê, không còn si mê thì không còn khổ đau."

Trong Phật giáo, Trí tuệ (Prajna) không phải là sự thông minh thông thường, cũng không phải là tri thức của thế gian, mà là sự thấu hiểu bản chất vô thường của vạn vật, là cái thấy đúng đắn về nhân quả, nghiệp báo, luân hồi.

Người có trí không chạy theo những ham muốn tạm bợ, không chấp vào danh vọng, tiền tài, sắc đẹp, vì họ biết rằng mọi thứ chỉ là bóng mây trôi qua bầu trời sinh tử. Nhưng trí không thể tách rời tâm. Một người có trí mà không có từ bi có thể trở nên lạnh lùng, kiêu mạn. Một người có từ bi mà không có trí có thể bị tình cảm làm mờ mắt.

Vì thế, trong đạo Phật, tu tập là sự cân bằng giữa Tâm và Trí—để lòng từ bi dẫn lối, nhưng vẫn giữ cái nhìn sáng suốt.

Thiền sư Thánh Nghiêm từng nói:

"Người có trí tuệ không phải là người biết nhiều, mà là người nhìn thấy bản chất của mọi thứ mà không bị ràng buộc bởi chúng."

Khi có trí, ta không còn sợ hãi trước biến động cuộc đời, không còn oán trách hay chấp vào hơn thua. Khi trí tuệ bừng sáng, tâm ta tự khắc an nhiên, như mặt hồ tĩnh lặng phản chiếu ánh trăng rằm—sáng suốt, trong trẻo, và không còn bị sóng gió làm xao động. BẠN ĐÃ CÂN BẰNG ĐƯỢC TÂM VÀ TRÍ CHƯA?