Học...

Học nhiều, không phải để biết thêm cho đầy, mà để biết buông bỏ bớt đi

Học...

Học nhiều, không phải để biết thêm cho đầy, mà để biết buông bỏ bớt đi: buông sự kiêu ngạo, buông cái tôi, buông bản ngã, buông tham – sân – si.

Học không phải để đứng trên người khác, mà để cúi đầu nhìn lại chính mình.

Không phải để thấy mình uyên bác, mà để soi sáng những chỗ mình còn tối tăm.

Không phải để nói nhiều, để thắng lý,mà để nói ít lại, lắng nghe nhiều hơn.

Học, không phải để chứng minh bản thân,mà để thấu hiểu sự nhỏ bé của mình giữa trời đất.

Không phải để khoe khoang kiến thức,mà để biết mình cần rèn luyện sự tĩnh lặng, biết quay về bên trong để hiểu rõ chính mình, và chiến thắng được chính mình —chứ không phải chiến thắng người khác.

Người học càng nhiều, càng biết mình chẳng biết gì.

Càng đọc, càng chiêm nghiệm, càng nhận ra: trí tuệ không nằm trong lời nói to, mà nằm trong sự khiêm cung, trong cái nhìn thấu đáo nhưng không phán xét.

Học để buông.

Buông để thảnh thơi.

Thảnh thơi để sống một đời sâu lắng, mà đầy tỉnh thức.