Hôn nhân: chiếc gương phản chiếu chính ta
"Chúng ta không yêu một người như họ vốn là, mà yêu họ qua hình ảnh trong tâm mình. Khi hình ảnh ấy thay đổi, đau khổ liền sinh."

"Chúng ta không yêu một người như họ vốn là, mà yêu họ qua hình ảnh trong tâm mình. Khi hình ảnh ấy thay đổi, đau khổ liền sinh."
Hôn nhân không phải là nơi ta tìm thấy một người hoàn hảo, mà là nơi ta nhìn thấy chính mình qua người kia. Khi ta vui, ta thấy họ đáng yêu. Khi ta giận, ta thấy họ đáng trách. Nhưng bản chất của họ vẫn vậy, chỉ có tâm ta đổi thay. Người đời thường nghĩ hôn nhân là nơi để được yêu thương, nhưng thực ra, nó là nơi để ta học cách yêu thương. Khi đối phương khiến ta tổn thương, đó không phải là vì họ sai, mà là vì trong lòng ta còn những vết thương chưa lành. Khi ta đòi hỏi quá nhiều, chính là lúc ta đang thiếu thốn bên trong. Nếu xem hôn nhân như một chiếc gương, ta sẽ hiểu rằng mọi xung đột không phải đến từ người kia, mà đến từ cách ta phản ứng. Khi tâm an, mọi lỗi lầm của đối phương chỉ như gió thoảng mây bay. Khi tâm bất an, dù chuyện nhỏ cũng có thể trở thành bão tố. Hôn nhân không phải là tìm một người để khiến ta hạnh phúc, mà là để học cách tự làm đầy chính mình. Khi ta đủ đầy, yêu thương tự khắc vững bền.