Sống như lữ khách: đến an nhiên, đi thong dong
"Sống trên đời, như người lữ khách ghé quán trọ. Đến thì an nhiên, đi cũng thong dong, có gì phải vấn vương?"

"Sống trên đời, như người lữ khách ghé quán trọ. Đến thì an nhiên, đi cũng thong dong, có gì phải vấn vương?" – Thiền sư Lâm Tế
Cuộc đời giống như một quán trọ, còn ta chỉ là kẻ lữ hành ghé qua chốn này trong chốc lát. Nhưng mấy ai trong chúng ta có thể sống như một người khách thực thụ đến mà không bám víu, đi mà không luyến lưu?
Con người thường chìm trong những ràng buộc của danh vọng, tiền tài, tình cảm. Ta sở hữu nhiều thứ, nhưng lại không sở hữu được chính mình. Ta ôm chặt những điều vô thường, để rồi khi mất đi, lại đau khổ và tiếc nuối. Nhưng thiền sư Lâm Tế nhắc nhở ta rằng: mọi thứ trong đời đều chỉ là tạm thời giống như một quán trọ trên đường dài, không ai có thể dừng lại mãi mãi. Vậy thì tại sao ta không sống nhẹ nhàng hơn? Hãy đối diện với cuộc đời bằng một tâm thế tự do, không để những phiền não trói buộc. Khi đến, hãy sống trọn vẹn từng khoảnh khắc. Khi đi, hãy để lại bình yên, không tiếc nuối. Đời là quán trọ, ta là khách qua đường. Cứ sống an nhiên, rồi thong dong mà đi.